Hình ảnh ![]() |
|
Hình ảnh |
![]() |
Lượt xem | 1844 |
Id | 778294 |
Nơi ở | TP Hồ Chí Minh - Vietnam |
Thông tin | Gay - Độc thân - 29 tuổi - Cao 169 cm - Nặng 70 kg - Phổ thông |
Mục tiêu | Người yêu lâu dài |
Tôi là |
Anh biết không? Bây giờ anh rất giống một đứa trẻ vừa đánh mất viên kẹo của mình. Một viên kẹo anh từng bỏ trong túi áo, lăn lóc cùng bao thứ vụn vặt, bụi bặm. Viên kẹo ấy ngày nào cũng theo anh đi qua bao con phố, bao lần anh vô tình lấy ra, nhìn qua rồi lại bỏ vào, không một lần nghĩ đến chuyện mở lớp giấy bọc đầy màu sắc ấy để nếm thử vị ngọt bên trong. Ngày đó, anh có kẹo nhưng chẳng màng. Có, nhưng không hề trân trọng. Có, nhưng chưa từng hiểu rằng nó có thể là món quà nhỏ bé nhưng dịu dàng nhất mà cuộc sống đã từng gửi tặng anh. Anh đã quen với việc nó luôn ở đó. Cũng giống như anh đã quen với việc em luôn ở bên. Thế rồi một ngày, viên kẹo rơi mất. Có thể trong một lần anh hấp tấp rút tay ra khỏi túi để bắt kịp chuyến xe buýt, hay khi anh lục tìm điều gì đó khác quan trọng hơn. Nó rơi lúc nào anh chẳng rõ, cũng chẳng buồn để ý. Chỉ là khi đêm xuống, trong túi áo bỗng trống rỗng, anh mới bắt đầu thấy thiếu. Thấy lạ. Thấy hụt hẫng. Anh lật tung túi, lục lọi mọi ngóc ngách trí nhớ, điên cuồng tìm kiếm... Nhưng viên kẹo ấy đã biến mất rồi. Không để lại mùi hương, chẳng để lại tiếng động. Lặng lẽ như cách nó từng tồn tại trong đời anh. Và giờ thì sao? Giờ thì anh nhớ nó, day dứt về nó, tiếc nuối về nó. Nhưng không phải vì anh thực sự yêu quý viên kẹo ấy. Mà vì nó đã từng ở đó, thuộc về anh, là một phần quen thuộc trong những ngày vô tư. Anh không quen với sự vắng mặt. Không cam lòng khi một điều gì đó từng là của mình bỗng thuộc về tay kẻ khác, hay tan biến chẳng dấu vết. Anh tiếc — không phải vì viên kẹo quý giá, mà vì anh không thể lấy lại nó nữa. Em đã từng là viên kẹo đó, anh biết không? Lặng lẽ nằm trong thế giới của anh, chờ được mở ra, chờ một lần anh muốn nếm thử vị ngọt của em. Nhưng anh chưa từng. Anh chỉ để em lăn qua lăn lại giữa những mối quan tâm vụn vặt, giữa vô tâm và hờ hững. Em từng ấm áp. Em từng dịu dàng. Em từng tin rằng nếu đủ kiên nhẫn, có một ngày anh sẽ muốn thử viên kẹo mà anh đang có. Nhưng hóa ra... lòng kiên nhẫn cũng có hạn. Như mọi viên kẹo, ngọt đến đâu rồi cũng có lúc tan chảy. Em tan đi, lặng lẽ như cách em đã từng đến. Không giận, không trách, không một lời oán thán. Còn anh — giờ đây, lại là người hoang mang vì sự biến mất ấy. Em không mong anh hối hận. Em chỉ mong, sau này, nếu trong túi anh lại có thêm một viên kẹo mới, anh sẽ thử một lần cẩn trọng hơn. Nhìn nó như một món quà, chứ không phải vật sở hữu. Trân quý khi còn có nó, thay vì tiếc nuối khi nó không còn. Bởi vì có những viên kẹo, một khi đã tan rồi… sẽ không bao giờ có lại. |
Tìm người |
+ Em không đẹp như người ta, không sáu múi, không mặt V-line – nhưng em có tâm, có tình, và có thể nấu mì gói rất ngon nếu anh đói lúc nửa đêm. + Em không giỏi thả thính, không biết nói chuyện hoa mỹ, chỉ biết thật lòng và cần một người thật dạ. + Không cần anh quá hoàn hảo, chỉ cần anh KHÔNG xem em như lựa chọn dự phòng. + Thích ôm, thích gối đầu nghe nhạc, thích ai đó làm chỗ dựa để em không thấy mình lẻ loi. -- Nếu anh là công biết quan tâm, yêu bằng trái tim chứ không chỉ bằng mắt – thì em đang chờ một tin nhắn từ anh đó -- |
Tham gia | 14/06/2023 18:08:30 |
Đăng nhập | 27/07/2025 01:43:59 |
Sửa chữa | 23/07/2025 23:20:00 |