Hình ảnh ![]() |
|
Hình ảnh |
![]() |
Lượt xem | 1649 |
Id | 778294 |
Nơi ở | TP Hồ Chí Minh - Vietnam |
Thông tin | Gay - Độc thân - 29 tuổi - Cao 169 cm - Nặng 70 kg - Phổ thông |
Mục tiêu | Người yêu lâu dài |
Tôi là |
Anh à… Nếu có một đêm nào đó cậu ấy quay sang hỏi, “Trước em… anh đã từng yêu ai chưa?” Anh có thể khẽ gật đầu, đừng nói thêm gì cả, Chỉ cần bảo rằng… có một người đã từng thương anh bằng cả những điều cậu ấy chưa từng biết. Nhờ anh nhắn với người ấy, Rằng tình yêu hai người đang sống hôm nay Không phải là phép màu của số phận, Cũng chẳng phải trái ngọt từ một cuộc tình đẹp đẽ, Mà chỉ là kết quả của một cuộc rút lui… đầy tuyệt vọng… Từ một trái tim đã chai sạn vì đợi chờ. Anh có thể kể cho cậu ấy nghe, Về một người từng nằm co ro một mình trong những đêm dài lạnh ngắt, Chỉ để chờ một tin nhắn “em ngủ chưa?” mà không bao giờ đến. Một người từng học cách im lặng khi thấy anh online… nhưng chẳng còn nhắn gì. Và cuối cùng… một người đã tự xóa tên mình ra khỏi cuộc đời anh, Chỉ để anh có chỗ cho người mới bước vào. Hãy nói với người ấy… Em không cao thượng đâu, cũng chẳng vĩ đại gì, Em chỉ quá mỏi mệt để cố gắng giữ một người không còn muốn thuộc về mình. Không đủ ngốc nghếch để đứng mãi nơi cũ, Chờ ai đó quay về từ một con đường đã thẳng lưng bước đi. Cậu ấy có thể đang ôm anh ngủ mỗi tối, Nằm trên bờ vai em từng mơ là chốn trở về. Cậu ấy có thể đang vui vẻ nói về tương lai, Nơi mà em – dù có cố gắng đến mấy – cũng không thể nào có mặt. Nhưng xin đừng để cậu ấy nghĩ rằng em thất bại, Bởi người buông tay trước… không phải lúc nào cũng là người hết yêu. Hãy nói với người ấy… Em đã từng là người thở gấp vì nhớ, Người bật khóc giữa phố đông vì một kỷ niệm nhỏ xíu, Người nén từng câu hỏi vào lòng vì sợ làm phiền, Người từng nghĩ, chỉ cần mình thương đủ… thì người kia sẽ quay đầu. Em đã từng như thế… Từng đặt anh lên trên cả chính mình, Từng nhẫn nhịn, từng im lặng, từng chịu đựng… Và rồi cũng chính em… Là người cuối cùng ngồi dậy sau tất cả, Nhặt lại từng mảnh tim mình, rồi rời đi không đòi hỏi lấy một lời chia tay tử tế. Anh à… Nếu cậu ấy từng hỏi: “Vì sao người ấy không ở lại?” Anh hãy mỉm cười, và nói… Vì người ấy biết, có những tình yêu dù đau đến mấy Cũng không thể cưỡng cầu thêm lần nào nữa. Nhắn với người ấy… Em không muốn quay về. Không phải vì hết yêu, mà vì biết rõ: Chẳng còn lý do nào để mình được ở lại. Chỉ vậy thôi… Một người Thụ đã từng rất yêu anh, Giờ chỉ xin được yên lặng bước về phía sau, Nơi không còn anh… không còn ai gọi tên em nữa. < Ôn Nhu Thụ - Q12 - Đời giữa 9x - Hà Huy Giáp ) |
Tìm người |
Nếu có một điều khiến anh không thể tha thứ cho chính mình, Thì đó là… đã từng có một người yêu anh nhiều đến thế, mà anh lại để họ đi trong lặng im. Người ấy đã từng là em – Người đã nén mọi tổn thương vào lòng, chỉ để anh được thoải mái. Người đã đứng ở một góc khuất rất lâu, chờ anh quay đầu… trong vô vọng. Anh đọc những lời em gửi – có thể cảm nhận được đó là từng nỗi đau mà em đang mang trong lòng Vì nó là sự thật. Không hề phóng đại một chút nào. Em đã từng rất mong chờ một tin nhắn đơn giản đến với em, nhưng rồi nó lại không xuất hiện Đã từng học cách im lặng… khi thấy anh online nhưng chẳng đoái hoài, Đã từng nhặt hết mảnh vụn trái tim mình… chỉ để anh có thể hạnh phúc cùng người mới. Em nói đúng – tình yêu hiện tại của anh không phải phép màu. Nó là kết quả của một người đã buông… Vậy mà… Anh đã không biết. Hoặc tệ hơn, anh biết… nhưng đã quá thờ ơ để quan tâm. Anh đã nghĩ em sẽ luôn ở đấy, vì đó là điều hiển nhiên Sẽ không rời đi, dù có bị quên lãng đến bao nhiêu lần. Để rồi… Chính cái suy nghĩ tàn nhẫn đó khiến anh mất em. Không phải vì em hết yêu, Mà vì em đã quá kiệt sức để tiếp tục yêu một người… không còn xứng đáng. Em à… Anh có thể nói gì đây, khi sự im lặng của em ngày ấy đã là lời chia tay đau nhất? Anh có thể làm gì đây, ngoài việc ngồi đây – đọc những lời em để lại như một bản cáo trạng, Nơi mà anh là kẻ bị kết án… Vì đã để một người từng yêu mình đến quặn lòng, phải bước đi không một tiếng oán trách. Đôi khi, giữa đêm, khi người bên cạnh đã ngủ say, Anh vẫn quay mặt vào tường, và hình dung ra em – Em của những ngày còn yêu, còn hy vọng, còn cố gắng từng chút một để giữ lấy anh. Anh tự hỏi: Lúc em bật khóc giữa phố đông, liệu có ai nhận ra đó là vì anh? Lúc em lặng lẽ xóa từng kỷ niệm, liệu có bàn tay nào nắm lấy em không? Không ai cả… Chỉ có em – và nỗi cô đơn của em – đã cùng nhau đi qua những đêm dài giá buốt. Giờ thì anh hiểu rồi, Hiểu vì sao em lại rời đi mà không một lời oán giận. Vì em không còn sức để trách, để hờn, để đau thêm một lần nào nữa. Và anh – người từng có cơ hội được yêu một cách trọn vẹn nhất – Lại chính là người giết chết tình yêu đó bằng sự thờ ơ của mình. Anh tiếc… Tiếc đến mức mỗi khi nghĩ về em, Lòng anh lại quặn lên như ai đó đang siết lấy tim mình. Tiếc vì ngày ấy… nếu anh chỉ cần nói một câu “Anh nhớ em”, Nếu anh chỉ cần chạy đến giữ em lại, Thì có lẽ… em đã không cần phải một mình bỏ đi . Nhưng bây giờ thì muộn rồi, phải không em? Em không còn ở đây nữa. Không còn viết “em bình thường mà, em hông sao” mỗi khi anh vô tình hỏi han. Không còn giữ chỗ cho anh trong trái tim mình. Không còn ngu ngốc mà chờ thêm lần nào nữa. Anh chẳng còn mong gì nhiều… Chỉ xin em – nếu sau này nhớ về anh, Hãy nhớ rằng anh đã từng được em yêu bằng tất cả những gì em có. Còn phần anh… Anh sẽ mang theo nỗi ân hận này, suốt quãng đời còn lại. Một lời xin lỗi… chẳng bao giờ đủ. Một lời cảm ơn… cũng quá muộn màng. Nhưng nếu có thể nói điều gì sau cùng… thì là: Cảm ơn em – vì đã từng yêu anh, dù anh không đáng. Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp lại… Vì anh sợ – lần nữa – lại không biết yêu em đúng cách. |
Tham gia | 14/06/2023 18:08:30 |
Đăng nhập | 06/05/2025 01:25:15 |
Sửa chữa | 01/05/2025 21:07:28 |